Saturday, 23/11/2024 - 16:08|
CHÀO MỪNG BẠN ĐÃ GHÉ THĂM WEBSITE CHÍNH THỨC SỞ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO TỈNH HƯNG YÊN
A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

"Cô ơi! Là con đấy ạ"

Cô Thùy, giáo viên dạy trung học cơ sở, kể rằng cũng nhờ việc ứng xử khéo léo cô đã giúp một học sinh hối lỗi và một học sinh khác không lâm vào hoàn cảnh khó khăn khi mất đi món tiền với em là khá lớn.

Hôm đó cô Thùy có tiết dạy ở lớp chủ nhiệm. Vào lớp thấy vắng cô bé Như, lớp trưởng nói rằng ngày qua ở lớp, bạn ấy bị mất toàn bộ tiền đóng học nên bạn ấy nói có lẽ sẽ nghỉ học luôn ạ.

Thầy, cô giáo luôn là người giúp học sinh vượt qua khó khăn và cả những sai lầm

Cô đã liên lạc với bà của Như và được biết “ngày qua đi học về, Như nói con sẽ phải nghỉ học thôi vì số tiền nội đưa đóng học đã bị bạn nào lấy hết”. Nội cô bé cũng nói giờ thì chẳng biết sẽ lấy tiền đâu mà đóng cho trường… Cô giáo đã khuyên nội cứ cho Như đi học, chuyện tiền mình sẽ sắp xếp được.

Cô Thùy nói mình đã biết hoàn cảnh của Như. Ba mẹ bỏ nhau và mỗi người đều có gia đình riêng. Như ở với nội, bà cháu tự đùm bọc nhau để sống.

Hằng ngày, bà đi bán vé số, cái lưng còng cúi gần sát đất nên đi lại cũng không được nhanh nhẹn. Dù bán suốt ngày cũng chỉ đủ hai bà cháu ăn uống qua ngày.

Góp nhặt được chút xíu để đóng tiền học và thuốc men khi trái gió trở trời. Thế nên gần một triệu đồng bà đưa Như đóng tiền học, bà cũng phải để dành mấy tháng trời mới có được. Giờ thì chẳng biết sẽ lấy tiền ở đâu mà nộp.

Trở lại lớp, cô Thùy kể câu chuyện gia cảnh của Như, nỗi khốn khổ khi em phải sống xa cha mẹ. Sự thiếu thốn tinh thần cộng với điều kiện kham khổ về vật chất nên mất đi số tiền ấy Như đành phải nghỉ học.

Không khí lớp học chùng xuống, nhiều bạn buồn bã đưa mắt nhìn nhau, có cả tiếng sụt sịt cuối lớp.

Cô nói tiếp “cô biết bạn nào lỡ lấy tiền của bạn giờ biết rõ hoàn cảnh này cũng đang ân hận lắm đây. Chắc chắn bạn đang muốn trả lại tiền cho bạn nhưng chưa biết làm cách nào. Giờ cô gợi ý nhé. 

Cả lớp hồi hộp, cô Thùy tiếp lời “Cô phát cho cả lớp mỗi bạn một tờ giấy, các em ghi suy nghĩ của mình vào đây và nộp lại cho cô”. 

Sau khi mở 50 mảnh giấy, cô Thùy cảm thấy thất vọng vì gần như đọc được câu trả lời con không lấy. Bất ngờ ở tờ giấy cuối cùng trông có vẻ nhàu nhĩ hơn “cô ơi, là con đấy ạ”.

Cô Thùy nói viết câu này ra cô học trò này phải đắn đo dữ lắm nên vày vò tờ giấy đến nhàu đi. Hôm sau, cô đã bí mật gặp riêng em và nhận lại khoảng 2/3 số tiền vì em đã trót tiêu 1 phần rồi.

Cô nói mình sẽ bù vào số tiền thiếu hụt ấy nhưng em hãy hứa với cô đừng bao giờ làm thế nữa vì tính tắt mắt rất xấu và ai cũng ghét.

Nhiều năm học sau dù không học cô nữa nhưng cô bé vẫn thường xuyên đến thăm cô. Có lần cô bé nói "nếu ngày ấy, cô công khai tên của em trước lớp chắc em chỉ còn nước nghỉ học vì xấu hổ với bạn bè".

Giờ thì cô bé ấy cũng là đồng nghiệp với cô. Chắc chắn cô bé cũng đã học được cách ứng xử đầy nhân văn của cô giáo mình. Chuyện riêng của quá khứ sẽ mãi là bí mật của hai cô trò.

                                                                   Công đoàn ngành sưu tầm


Tổng số điểm của bài viết là: 3 trong 1 đánh giá
Click để đánh giá bài viết